Một ngày chủ nhật cuối cùng của tháng hết sức đặc biệt, trời
nắng sau chuỗi những ngày mưa triền miên và đặc biệt hơn bạn ấy lại được tham
gia Inner Space Cafe. Như một thói quen tháng nào bạn ấy cũng tham gia một buổi
Inner Cafe – để có thể thư giãn, tự tạo động lực cho chính bản thân mình.
Hôm nay thì suýt nữa bạn ấy không đi được nhưng may mắn có sự
giúp đỡ của bạn Đông đáng yêu thì bạn ấy vẫn tham gia được cho dù lại đến muộn
mất 10 phút. Và bạn ấy may mắn rút được tấm thẻ Yêu đời : “Tôi đón nhận sự nhẹ
nhàng của đời sống, vẻ đẹp của mỗi con người và tôi cảm nhận được điều tốt lành
ở tương lai”. Tâm thẻ như một lời nhắc nhở bạn ấy sẽ cố gắng luôn sống lạc
quan, vui vẻ như nó và luôn nghĩ về tương lai tươi sáng ngày mai (Nghĩ về cái
tương lai mà bạn ấy chuẩn bị đi lấy chồng chả hạn :v)
Hành trình yêu thương bạn ấy tham gia đó là một chuyến thuyền
đặc biệt với những hành khách đặc biệt và cũng những sóng gió mà người lái tàu
và tất cả các hành khách cùng phải trải qua nữa. Hành khách trên chuyến tàu này
sẽ không biết tên nhau mà mỗi người sẽ có một tấm vé tương ứng với một phẩm chất
cao quý nào đấy. Mỗi hành khách trước
khi lên được chuyến tàu này còn phải biểu diễn cho mọi người xem tấm thẻ mình
rút được là gì – một khởi đầu thú vị đầy phấn khởi cho những vị khách chưa hề
quen nhau.
Bàn tay của bạn dùng để làm gì? Để cầm nắm, làm lụng ...
nhưng đã bao giờ bạn đã được nghe nói đến bàn tay yêu thương. Những đốt ngón
tay khác nhau tượng trưng cho những người thân thương, những người bạn yêu quý
nhất và ở mỗi người bạn lại cảm nhận được những giá trị tốt đẹp khác nhau, những
tình cảm mà bạn giành cho người ấy cũng như là tình cảm họ giành cho bạn. Đối với
mỗi người thì chúng ta có những cách yêu thương, cách thể hiện khác nhau bạn đã bao giờ để ý điều đó không? Và trong bàn
tay có một ngón vô cùng quan trọng nữa là ngón cái liệu có bao giờ mọi người đã
để ý đến nó? Bạn có bao giờ chăm sóc nó hơn những ngón còn lại? Đó chính là bản
thân của bạn đấy? Muốn yêu thương ai đó, hay làm điều gì đó thì hãy yêu thương,
nâng niu chính bản thân mình nhé. Bới nếu bạn không yêu bạn, không chăm sóc cho
bạn thì làm sao người khác có thể chăm sóc bạn được.
Mỗi hành khách ai cũng có những bàn tay yêu thương khác nhau
và các hành khách sẽ cùng tìm đến nhau để chia sẻ bàn tay yêu thương đó. Mình gặp
được một vị khách có bàn tay yêu thương với những con người thân thương, với những
hành động ấm áp của những người đó. Mình cảm nhận được sự ấm áp của em ấy khi
em ấy kể về bố em một người đàn ông nghiêm khắc, về mẹ em ấy một người phụ nữ hiền dịu, em trai
em ấy một cậu nhóc tương đối bướng bỉnh và đứa bạn thân của em ây người có những
sở thích giổng em ấy – nhạc Trinh, dạo phố... Và em ấy một chàng trai rất nhẹ
nhàng, cười duyên thích nhạc Trịnh sống nội tâm và quan tâm tới người khác. Những
bàn tay yêu thương được đem đi dự triển làm “Yêu thương” với những sắc màu khác
nhau, với những câu chuyện với những sự chia sẻ khác nhau. Một cô bé có tên khá
ấn tượng Thảo Nguyên đã chia sẻ câu chuyện của em, câu chuyện chân thật từ trái
tim của một cô bé chân thành, nhiệt huyết.
Sau khi được tham gia triển lãm bàn tay yêu thương thì bất ngờ
một cơn sóng gió ập đến, mọi người trên chuyến tàu cùng phải chống lại nó. Các
nhóm nhỏ được chia ra để có thể đối phó với từng khó khăn, để giúp con thuyền
không bị chìm. Mình vẫn ấn tượng mãi với vở kịch câm của nhóm đầu tiên, cười chảy
ra cả nước mắt, với câu chuyện về tình yêu thương của các bạn, với sự cởi mở, lắng
nghe... với sự nỗ lực của các thành viên thì cho dù hơi có chóng chánh một tí
thì con tàu đã viết qua sóng gió, các thành viên lại thêm gắn bó với nhau hơn.
Vừa qua cơn sóng gió thì con tàu lại gặp phải một con đường gồng
ghềnh khác. Các bạn được ra ngoài sân, bịt mắt lại và người bạn đồng hành của
mình sẽ giúp mình qua con đường ấy cho dù trên đường đi thi thoảng em ấy hỏi
mình chị thích đi vào nước hay đi xuống hồ nhưng cuối cùng thì mình vẫn an toàn
được đến đích mà chưa bị xuống hồ.
Và để có thể cho con tàu về đích thì còn phải vượt qua một đoạn
đường hầm nữa. Bạn sẽ được bịt mắt lại và đi qua con đường đó với sự giúp đỡ của
những người bạn cùng những chia sẻ, động viên của họ.
Cuối cùng con tàu yêu thương đã cập bến an toàn và mỗi hành
khách đã có một chuyến hành trình thú vị dành riêng cho mình. Riêng bạn ấy bạn ấy
có được nhiều thứ lắm. Một ngày cuối tuần vui vẻ, những trận cười chảy ra cả nước
mắt, những câu chuyện được sẻ chia, những tâm sự được giãi bày ra. Và quan trọng
hơn những giá trị của tình yêu thương mà bạn ấy nhận được. Bạn ấy biết yêu
thương cần phải có cả lời nói và hành động, yêu thương không chỉ có những người
thân mà yêu thương cần có những thứ, đồ vật hay con vật bên mình... Đặc biệt
hơn bạn ấy sẻ phải yêu chính bản thân mình, chăm sóc tới mình nhiều hơn. Bạn ấy
vẫn sẽ là cô bé chân thành, nhiệt tình và sống hết mình với cuộc sống xung
quanh bạn ấy.
Cảm ơn trung tâm UCIE, cảm ơn những hành khách đã đi chung với
bạn trên con tàu ấy. Mỗi hành khách mà ở đó bạn ấy lại cảm nhận được những giá
trị khác nhau, với sự chia sẻ khác nhau,
với sự chân thành khác nhau, với người thuyền trưởng nhỏ bé nhưng đầy sự chân
thành tình yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét